Đơn giản bởi vì khi bạn làm việc còn tôi thì chỉ đứng nhìn.

Mười năm trước bạn là ai, một năm trước bạn là ai, thậm chí ngày hôm qua bạn là ai đều không quan trọng, quan trọng là ngày hôm nay bạn là ai và ngày mai bạn sẽ trở thành ai.

Tại sao tôi tầm thường?
Tại sao tôi tầm thường?

Tại sao tôi tầm thường? Đơn giản bởi vì bạn thì đang làm còn tôi thì chỉ đứng nhìn và bạn vẫn tiếp tục đang làm còn tôi vẫn chỉ đứng nhìn.

Bạn làm được một tháng, chả có chút kết quả nào cả; tôi bảo với bạn: Thôi bỏ đi cho nhẹ người!

Bạn làm được hai tháng là hai tháng đâu đâu cũng gặp trở ngại; tôi bảo với bạn: Đã bảo đừng làm nữa mà không nghe!

Cuối cùng đến tháng thứ ba thì có một người khách đến mua sản phẩm của bạn về dùng thử; Lúc này tôi lại nói với bạn:

“Làm được ba tháng mới bán được có một cái, lại còn chả đáng bao nhiêu tiền, quá vất vả, hay cậu bỏ đi đừng làm nữa!”

Trong ba tháng bạn chạy vạy khắp nơi tìm kiếm khách hàng, còn tôi ở nhà xem ti vi, chơi game, lướt web…rồi mơ mộng có ngày mình sẽ trở nên giàu có…

Rồi một năm cũng qua đi, bạn chả kiếm được một đồng nào, so với tôi hình như cũng chả có sự khác biệt. Thế nhưng, bạn vẫn làm, và tôi vẫn đứng nhìn, tôi nói với bạn: Đợi bạn thành công đã thì tôi mới làm.

Lại một năm nữa qua đi, bạn lái chiếc xe ô tô mới tậu đến gặp tôi để nói với tôi rằng công việc kinh doanh này rất tốt, tôi chỉ nói bạn thật lợi hại, tôi e rằng tôi không có khả năng làm được như bạn, bạn chỉ biết cười cười rồi mời tôi đi ăn. Bạn thật sự không biết bạn sẽ phải giúp đỡ tôi thế nào khi tôi cần sự giúp đỡ nữa?

Tôi luôn có hàng ngàn lý do để tự nói với bản thân rằng tôi không thể, ba năm bạn phấn đấu cũng là ba năm tôi cảm thấy cuộc sống của tôi thật dễ chịu nhưng vẫn cảm thấy thiếu hụt một cái gì đó, tôi không có cảm giác an tâm, mà cảm thấy hay sốt ruột và lo lắng.

Cho đến khi tôi 40 tuổi rồi, tôi đột nhiên cảm thấy tôi cần phải nỗ lực làm việc để nuôi sống tôi và gia đình, hay cần mua nhà cho con sau này lấy vợ, cần tiền phụng dưỡng bố mẹ lúc già yếu, hay tiền để phòng lúc ốm đau bệnh tật… Thì bạn lúc này, đã có thể mang cả gia đình đi vi vu khắp nơi.

Và có thể lúc này tôi cũng không hề biết rằng, cho dù bạn có đang vi vu ở phương trời nào, thì công ty của bạn tháng nào cũng có một khoản thu nhập không nhỏ được chuyển thẳng vào tài khoản cá nhân của riêng bạn.

Và tất cả những kết quả của bạn và tôi ngày hôm nay đều bắt nguồn từ:

Bạn làm và tôi chỉ đứng nhìn.

Kỳ thực, nhà máy thì không thiếu công nhân, nhà hàng thì không thiếu phục vụ, lãnh đạo thì không thiếu nhân viên, thế nhưng xã hội luôn thiếu những người biết vì ước mơ mà nỗ lực phấn đấu.

Thành công không biết đợi một ai, người nắm bắt được thời cơ sẽ là người chiến thắng, vì vậy khi thời cơ đến với bạn, bạn còn chần chừ gì nữa?

Write a comment…